Rất nhiều người liếc mắt liền nhận ra ngay, người đàn ông thấp bé này thế mà lại là phó hội trưởng đương nhiệm của hội Nguyên Lý – Tưởng Trung Thành.
Trần Hiểu Phong cười lạnh hỏi: "Vừa rồi chính ngươi bảo Hề Nguyệt chữa trị cho Nhậm Tuyết Linh đúng không?"
Tưởng Trung Thành bị ném trên mặt đất, ngã dúi dụi đến mức trời đất đảo điên, đau đớn không sao kể xiết. Nghe vậy gã tỏ vẻ tức giận: "Là… Là ta nói đấy thì sao? Nếu Hề Nguyệt là thầy thuốc, chẳng lẽ không nên cứu bạn học à?"
Trần Hiểu Phong khẽ liếc mắt nhìn Lục Chỉ Hi, hắn cười nhẹ vặn lại: "Ta nhớ trên người Chỉ Hi tiên tử cũng có Cửu Chuyển Uẩn Linh đan quý giá của hiệp hội thầy thuốc cơ mà? Đó là đan dược có thể làm người chết sống lại, làm xương trắng mọc thịt nhỉ? Nếu Chỉ Hi tiên tử cũng là thầy thuốc, Nhậm Tuyết Linh còn là sư muội của cô ta, sao Chỉ Hi tiên tử không tự cứu mà nhất quyết bắt Hề Nguyệt nhà bọn ta cứu?"