Có điều, động tác của hộ vệ trong cung điện này còn nhanh hơn hắn. Đột nhiên một người đàn ông Kim Đan kỳ đỉnh phong chắn ở trước mặt Hột Khê, nắm lấy cổ tay cô, tức giận nói: "Ngươi muốn làm gì?" Tên nhãi này chán sống rồi sao? Vậy mà dám nhân lúc hỗn loạn ra tay với tôn thượng của bọn họ ư?
Hột Khê không thèm nhìn hắn, chỉ lạnh lùng nhìn về phía đám người hỗn loạn, trầm giọng nói: "Chú Khâu, chú để ta vào trong đi, không phải chú tin tưởng y thuật của ta sao?"
"Nếu các người không muốn chết, cũng không muốn người bệnh này chết thì bây giờ tránh hết ra cho ta."
Chú Khâu bừng tỉnh, nhìn về phía Hề Nguyệt. Những võ giả Nguyên Anh kỳ khác cũng nhìn về phía cô, ánh mắt ai cũng nóng rực và phức tạp. Có người nghi ngờ, có người tán thưởng, có người nôn nóng, cũng có người lạnh lùng.