Hơn nữa con trăn gấm khổng lồ này cũng không phải do đội hắn giết được, đương nhiên bọn họ cũng không nên tham lam giành lấy cây cỏ tuyết chi kia.
Hắn chỉ thoáng suy nghĩ một lát rồi trầm giọng đáp: "Tôi vẫn nhớ." Đoạn, hắn nói ra vị trí của cây cỏ tuyết chi kia.
Đồng đội phía sau ra sức kéo quần áo hắn, hy vọng hắn nói địa chỉ sai. Thế nhưng người đội trưởng này lại không hề lưỡng lự mà nói ra vị trí chính xác.
Hột Khê vốn đang ngồi đọc sách cổ bỗng gập sách lại, đứng dậy, ánh mắt trong trẻo lạnh lùng như hiểu thấu mọi việc của cô dừng trên người đội trưởng kia.
Đội trưởng khẽ nuốt nước miếng, không hiểu sao lại cảm thấy căng thẳng, thậm chí còn khẩn trương hơn cả khi phải đối mặt với các trưởng lão.