Giọng nói yếu ớt, nhỏ bé của hồ ly cũng mang theo chút tiếc nuối, "Với cả mùi vị thịt của ma thú cấp ba không ngon bằng thịt của ma thú cấp bốn, không thể phát huy được tài nghệ nấu nướng của công tử."
Đản Đản thì khóc lóc tức tưởi: "Hu hu... Đản Đản ghét ma thú xấu xí như vậy, nhìn đã chẳng dễ nuốt chút nào hết. Đản Đản ăn vào liệu có gặp ác mộng không?"
Tiểu Kim Long không nhịn được nói: "Ồn ào chết đi được, rốt cuộc có cần chỗ thịt này không?"
"Cần!" Tiểu Li, Đản Đản và Tiểu Ngưu ngốc nghếch đồng thanh nói.
Tiểu Li còn lịch sự nói thêm một câu: "Thịt muỗi cũng là thịt, chẳng may trong núi Nhật Nguyệt này không có nguyên liệu nấu ăn tốt hơn thì sao? Cứ dự trữ trước đã rồi tính sau."
Tiểu Li vừa nói vậy, những con linh thú còn lại đều đồng ý. Ngay sau đó, bốn cơ thể nhỏ bé đó lập tức nhào về phía đàn ma thú cánh dơi như một tia chớp.
Tất cả mọi người ở hiện trường đều tròn mắt kinh ngạc. Có phải kịch bản này có gì đó không đúng không?