Thanh Loan vừa đi vừa oán trách, nhưng ngay sau đó cô ấy không kiềm được mà cau mày nói: "Công tử, lúc công tử rút thăm chọn phòng ký túc xám, tại sao lúc bọn họ xem gian phòng mà công tử rút được lại có vẻ mặt quái lạ thế nhỉ? Có phải gian phòng kia có vấn đề gì không?"
Hột Khê cười nhạt: "Binh đến tướng đỡ, không cần thiết phải buồn lo vô cớ."
Cô rất nhạy cảm với việc quan sát tâm trạng người khác, làm sao lại không nhận ra ánh mắt của người chịu trách nhiệm cho mình rút thăm lập lòe tinh quái chứ. Có khả năng rất cao gian phòng ký túc xá này đã bị người ta giở trò gì rồi. Nhưng thế thì đã sao chứ?
Ký túc xá mà Hột Khê rút được là ký túc xá Hoang Tự Giáp. Khi cô càng đến gần cửa phòng ký túc xá của mình, ánh mắt các đệ tử đi qua và đám người hầu càng trở nên kỳ quái và nghi ngờ.
Chờ đến khi xác định Hột Khê chắc chắn sẽ chuyển đến ký túc xá Hoang Tự Giáp, sự nghi ngờ trong mắt bọn họ biến thành thương hại và cảm thông.