Ông lão tóc trắng kia kiểm tra một hồi, hai hàng lông mày nhíu chặt, sau đó lão mở to hai mắt, không thể nào tin nổi.
"Sao có thể? Sao có thể? Thực sự chữa khỏi rồi!"
Lão lẩm bẩm trong miệng, càng lúc càng kích động, càng lúc càng lớn tiếng: "Sao có thể chữa khỏi? Mau nói cho ta biết sao chữa khỏi được vậy? Người chữa khỏi cho hắn đâu rồi? Là ngươi à?"
Ông lão nhìn Vệ Thành Uyên, đôi mắt sáng quắc lóe lên như nhìn một đóa hoa.
Vệ Thành Uyên vội vàng lắc đầu: "Người chữa khỏi cho Tiểu Dịch là người khác."
Vị cao thủ hộ vệ kia cũng rất kích động, nhưng y không biểu hiện ra ngoài, chỉ quay sang trầm giọng nới với ông lão tóc bạc: "Thầy thuốc Mẫn, ta muốn đưa ngay người này đến gặp chủ nhân, mời ông đi trước cùng ta luôn."