Mấy người rối rít kết thành kiếm trận, vừa phòng bị vừa rút lui.
Khoảng cách của Hề Nguyệt và con gấu đen cực kỳ gần. Cô vừa tránh bàn chân nó và sấm sét tập kích vừa không ngừng thu hút sự chú ý của nó, để cho nó quên tấn công những thí sinh khác.
Đột nhiên, mọi người cảm thấy không khí xung quanh bồng bềnh, như thể có năng lượng lớn mạnh nào đó khiến cho cả không gian đều rung động.
Giọng nói vội vàng và vui mừng của Vệ Thành Uyên truyền từ bên ngoài vào: "Mọi người chuẩn bị, chúng ta sắp rời khỏi bí cảnh rồi!"
Câu nói này của Vệ Thành Uyên khiến cho tất cả mọi người ở trong sương mù đều vui mừng khôn xiết, vui sướng và kiêu hãnh còn sống sót sau tai họa khiến bọn họ hạ thanh trường kiếm trong tay xuống, khóe mắt hơi ươn ướt rớm lệ.