Lời giải thích của Vệ Thành Uyên khiến mọi người đều nhìn sang Trần Kiến Thành. Sắc mặt mọi người đều toát lên sự khủng hoảng, sợ hãi, nhưng ánh mắt nhìn Trần Kiến Thành đã biến thành tràn đầy chất vấn và căm hận.
Nếu như không phải tên này tự làm theo ý mình thì có lẽ con gấu đen này vẫn còn bị nhốt ở trong trận pháp.
Trần Kiến Thành bị tất cả mọi người nhìn với ánh mắt lên án, gã lắc đầu gào lên: "Không liên quan gì đến ta, không liên quan gì đến ta! Rõ ràng là trận pháp của Vệ Thành Uyên vô dụng, nếu không làm sao lại để con gấu đen sổng ra được? Vì vậy đó không phải là lỗi của ta! Không phải là lỗi của ta!"
Hột Khê lạnh lùng nhìn gã một cái, ánh lạnh buốt như lưỡi dao: "Lưu Diễm Ngũ Sắc đúng là có thể giết các loại ma thú cấp sáu, nhưng con gấu đen này đã thăng cấp lên cấp bảy rồi. Cho nên Lưu Diễm Ngũ Sắc của ngươi không những không giết được nó mà còn trở thành chất xúc tác giúp nó tiến hóa thành công."