"Đánh ngươi là không muốn sống yên ổn ở học viện Thần Y nữa? Ha ha, ngươi dựa vào cái gì chứ?" Hột Khê từ từ cúi đầu, cất giọng khe khẽ mà chỉ hai người nghe được, "Chỉ dựa vào thành tích 999 điểm không phải ngươi thi kia à?"
Tròng mắt của Trần Kiến Thành bỗng nhiên co rút đầy sợ hãi. Mặc dù gã đã đoán Hột Khê biết từ lâu rồi, nhưng khi Hột Khê nói toạc trước mặt gã thì gã vẫn khủng hoảng khôn cùng. Hóa ra là Hề Nguyệt biết, hắn thật sự biết lâu rồi.
Vậy nếu như rời khỏi bí cảnh, chắc chắn hắn sẽ nói chuyện này ra, tới khi đó chẳng phải tất cả mọi thứ đang thuộc về mình đều bị hủy hoại ư?
Trần Kiến Thành càng nghĩ càng sợ, nhìn ánh mắt của Hột Khê cũng càng lúc càng thù hận.
Mà lúc này, cuối cùng đám Trần Xảo Oánh cũng lấy lại tinh thần. Vừa rồi bọn họ bị cảnh tượng trước mặt làm cho kinh ngạc, Trần Kiến Thành Ngưng Mạch kỳ đỉnh phong, mà Hề Nguyệt chẳng qua chỉ là Trúc Cơ kỳ, tại sao Trần Kiến Thành không chịu nổi một đòn của Hề Nguyệt chứ?