Nhận được mệnh lệnh, đám thuộc hạ của gã lập tức cùng nhau tiến lên. Nhưng trong đám người này, người có tu vi cao nhất cùng lắm là Ngưng Mạch kỳ, đâu phải đối thủ của Bạch Hổ. Chúng vừa nhào lên chốc lát đã bị đánh ngã lăn quay.
Tên thuộc hạ bên cạnh gã thiếu niên kia vội vàng đỡ chủ nhân mặt mũi bầm giập dậy, hét lớn với Bạch Hổ: "Các ngươi xong đời rồi, các ngươi vẫn chưa biết mình đắc tội ai phải không? Các ngươi... Các ngươi cứ chờ quả báo đi."
Dứt lời, tên đó thấy ánh mắt Bạch Hổ lia tới và cười lạnh với mình, chợt cảm thấy ngực đau đớn từng cơn, nào dám nói thêm gì nữa, một nhóm người mặt mày xám xịt dìu đỡ chủ nhân của mình rời đi.
Bạch Hổ đánh trận vui vẻ, nhưng ánh mắt người chung quanh vây xem nhìn hắn lại đều giống như đang nhìn kẻ ngu, trong mắt một số võ giả còn tràn đầy thương hại.