Họ đang nói thì ngoài cửa Vọng Nguyệt lâu đột nhiên truyền đến tiếng đánh nhau.
Hột Khê và Bạch Hổ, Thanh Loan liếc nhìn nhau, đang định ra ngoài xem thì chưởng quầy đã tiến lên một bước chặn trước mặt mấy người.
Đối mặt ánh mắt Hột Khê, ánh mắt chưởng quầy hơi lóe sáng, nhưng rõ ràng cũng hơi lo lắng, hạ giọng khuyên: "Công tử, các vị từ nơi khác tới phải không. Đừng trách tôi nhiều chuyện, tôi khuyên các vị đừng vì một kẻ dẫn đường thấp hèn mà đắc tội người không nên đắc tội, không đáng đâu."
Hột Khê nhíu mày, không nói gì nữa. Cô vòng qua chưởng quầy đi ra khỏi Vọng Nguyệt lâu.
Vừa bước ra khỏi cửa, cô đã nghe thấy cách đó không xa truyền đến một tiếng "bịch" thật lớn. Một bóng người nhỏ bé đập vào bậc thang, phát ra tiếng rên rỉ đau đớn.
Hột Khê và Bạch Hổ đều tỏ vẻ ngạc nhiên, thì ra bóng người đó chính là Đồng Băng.