Hột Khê nhíu mày nói: "Xem ra Vu Khiết cũng rơi vào tay đám người Trình trưởng lão rồi. Nhìn tư thế lão ta bắt linh sủng là biết, nhất định lão ta đã từng bắt rất nhiều ma thú đặc biệt rồi. Nhưng mà Tiểu Li, muội đừng quá lo lắng. Đã có manh mối thì chắc chắn chúng ta có thể tìm được cậu ấy. Hơn nữa, muội đừng quên, ngọc bài bản mạng của ca ca muội vẫn còn ở chỗ ta. Chỉ cần ngọc bài chưa bị vỡ thì chứng tỏ Vu Khiết vẫn còn sống."
Tiểu Li lập tức mở to hai mắt, túm lấy tay áo Hột Khê, vẻ mặt vô cùng mong đợi. "Tiểu thư, thật vậy sao? Vu Khiết ca ca thực sự vẫn còn sống sao? Chúng ta có thể tìm thấy Vu Khiết ca ca đúng không ạ?"
Hột Khê tươi cười dịu dàng, khẽ xoa đầu cô bé: "Ừ, ta đã lừa muội bao giờ chưa?"
"Đúng vậy, Tiểu Li, tỷ đừng khóc nữa!" Mấy đứa nhóc kia cũng chạy tới, vây xung quanh Tiểu Li, luôn mồm luôn miệng an ủi, "Có bọn ta ở đây, nhất định sẽ giúp cô cứu được ca ca."