Nam Cung Dục còn chưa nói gì, Bạch Hổ bên cạnh đã cười lạnh vạch trần: "Từ trước tới giờ học viện thần y luôn nổi tiếng là công chính nghiêm minh, xuất sắc hơn người. Từ bao giờ lại làm ra những chuyện lừa đảo cướp bóc thế này chứ? Không phải là ai đó mượn danh học viện thần y, gây ra những chuyện rắc rối đấy chứ? Nếu chuyện này bị truyền ra ngoài thì chưa biết ai mới là người có kết cục thê thảm đâu."
"Ngươi… Ngươi nói bậy!" Sắc mặt Trình trưởng lão thoạt trắng thoạt xanh. Như bị chọc vào chỗ đau, lão ta giận tím mặt quát nạt: "Nhãi con, ngươi là cái thá gì mà dám ăn nói với ta như thế? Bây giờ ta sẽ khiến ngươi chết không có chỗ chôn."
Vừa dứt lời, lão ta bay thẳng lên trời, hóa ra một mũi tên bằng băng trong tay, phi thẳng nó về phía Bạch Hổ. Mũi tên này tập trung phần lớn sức lực của lão ta, đừng nói là võ giả Kim Đan kỳ, cho dù có là Nguyên Anh cũng chưa chắc tránh thoát được.