Đòn roi rơi như mưa xuống người gã Tần Lục một cách chuẩn xác, cho dù gã có vận chuyển linh lực lẩn trốn khỏi trận mưa roi nhưng vẫn không thể thoát khỏi cơn đau đớn như bị xé nát da thịt.
Trận tra tấn này tiếp diễn suốt nửa nén hương mới kết thúc. Vào lúc này Tần Lục đã đau đến mức nằm phủ phục dưới đất, nước mắt nước mũi giàn giụa.
Bạch Hổ trông dáng vẻ vung roi hời hợt của Hột Khê quả thật phục cô sát đất. Rõ ràng cô chỉ là một người phàm không chút tu vi, làm thế nào chỉ dùng một chiếc roi trắng mà đã có thể khiến một tu giả Luyện Khí kỳ sợ chết khiếp chứ!
"Hề… Nạp Lan tiểu thư, phương pháp dạy dỗ nô tài của cô quá cao minh."
Hột Khê ngẩng đầu nhìn, bắt gặp gương mặt tươi cười nịnh nọt của Bạch Hổ, cô bất giác cười nhạt đáp: "Vậy có cần ta giao phương pháp này cho vị chủ nhân tốt của ngươi không!"