Người phục vụ của sòng bạc bị dọa đến bủn rủn hai chân, lui về phía sau mấy bước mới đứng vững nổi, sau đó đau khổ nói: "Mong tiền bối bớt giận. Nhưng tiểu nhân thực sự không có cách nào khác, tiền đặt cược của ngài quá cao, chúng tiểu nhân đã trả tất cả tiền đánh cược cho ngài. Nhưng... Nhưng vị Lê tiền bối này đặt tiền cược cũng rất cao, không... là vô cùng cao mới đúng. Nếu không tính cả giấy nợ này của Lê tiền bối thì sòng bạc chúng tiểu nhân sắp phá sản đóng cửa để trả tiền cho ngài mất. Thực sự chúng tiểu nhân đã hết cách rồi."
Bạch Hổ cười lạnh: "Các ngươi hết cách nên để bọn ta thu một tờ giấy trắng..."
Bạch Hổ còn chưa nói xong, Cốc Lưu Phong đột nhiên rút tờ giấy đó từ trong tay hắn, sau khi nhìn thoáng qua, chậm rãi nhếch miệng cười: "Giấy nợ cũng được. Bạch Hổ, chúng ta đi thôi."
"Hả? Huynh có ý gì? Chẳng lẽ chúng ta cũng không cần những tinh thạch này nữa hay sao? Lượng tinh thạch vô cùng lớn đấy..."