Trên dưới tường thành là một bầu không khí tĩnh lặng, tất thảy mọi người đều đang nín thở chờ đợi lời giải đáp từ Gia Cát Phong.
"Bởi vì trận bệnh dịch kia!" Gia Cát Phong nói chắc như đinh đóng cột, "Mười mấy năm trước, tất cả mọi người trên khắp thành Vĩnh An đều vờn quanh lằn ranh giữa sự sống và cái chết do bệnh dịch tàn sát. Nguyệt Hoa coi thành Vĩnh An như ngôi nhà của chính mình, coi tất cả mọi người trong thành là người thân, cho nên dù có phải hy sinh mọi thứ, ông ấy cũng phải cứu cho bằng được tất cả mọi người."
"Ông ấy thử làm cho mình bị nhiễm bệnh, ông ấy thử vô vàn các loại thuốc để có thể khắc chế không cho bệnh dịch hoành hành. Đến cuối cùng, rốt cuộc ông ấy đã tìm ra được loại đan dược có thể chữa khỏi bệnh. Thế nhưng bản thân ông ấy thì lại vì nhiều lần thử nghiệm mà đan điền chịu tổn thương, không thể nào ngưng kết linh hỏa, cũng không thể nào luyện đan được nữa!"