Gương mặt tuấn tú của Hạ Kỳ trầm xuống, anh muốn bảo vệ Tiểu Miêu Miêu rời đi, song các phóng viên đã chờ ở đây gần nửa tháng, làm sao từ bỏ cơ hội này như vậy thế được, nên không ai chịu nhường đường cả.
Còn chưa đợi được Hạ Kỳ trả lời câu hỏi của họ, thì bảo vệ của sân bay đã nhanh chóng ập đến.
"Tránh ra, tất cả tránh ra."
Bảo vệ của sân bay không nhẹ nhàng chút nào với những phóng viên này.
Bởi vì họ cứ chờ ở đây suốt, làm rối loạn an ninh sân bay, các bảo vệ đã cảm thấy phiền phức vô cùng rồi.
Bởi vậy bọn họ ra tay cũng khá thô lỗ.
Sau khi bảo vệ đẩy các phóng viên ra ngoài, dọn thành một con đường trống, thư ký Lý dẫn theo vệ sĩ cũng chạy đến bên này.
Sau khi thư ký Lý nhìn thấy gương mặt đen thui của ông chủ nhà mình và mấy phóng viên bên cạnh anh, gáy anh ta đầy mồ hôi.
Các vệ sĩ vừa đến đã ngăn đám phóng viên lại.
Thư ký Lý mồ hôi nhễ nhại đến trước mặt Hạ Kỳ thú tội, "Tổng Giám đốc, chúng tôi tới trễ."