Là Hạ Ý Hiên gọi điện thoại tới.
"Hạo, ba thiếu một, nhanh đến đây."
"Không đi."
Hiện giờ anh đang phiền muộn, chẳng có tâm trạng đánh mạt chược với bọn họ.
Ngộ nhỡ đám người âm hiểm xảo trá kia thừa dịp tâm trạng anh không tốt mà gài bẫy anh thì sao.
Đã không có nàng dâu lại còn bị lừa tiền, anh sẽ đau lòng chết mất.
Hạ Ý Hiên cau mày, "Đừng có vớ vẩn, còn thiếu em nữa thôi, nhanh chạy tới đây."
Tiểu Miêu Miêu nghe thấy thì lại gần hỏi Hạ Ý Hiên: "Anh họ, có phải anh hai không muốn tới không?"
Hạ Ý Hiên đưa điện thoại ra xa, nhỏ giọng nói với Tiểu Miêu Miêu: "Hình như tâm trạng của thằng bé này không tốt."
Tiểu Miêu Miêu đảo đôi mắt to, nghĩ đến chuyện hôm nay là ngày Lâm San về nước.
Theo lý mà nói thì hẳn là anh họ thứ hai của cô phải hưng phấn kích động lắm chứ.
Mà bây giờ anh ta không vui, nguyên nhân một trăm phần trăm là do thất tình rồi!
Không phải chứ!