Người đàn ông ngoắc ngoắc ngoắc ngón tay, giọng nói mát lạnh rất êm tai, "Có muốn đi xuống uống ly cà phê không?"
Giọng nói dễ nghe dường như có thể khiến người ta mang thai đã đầu độc cô y tá đó, cô ta gật đầu không chút do dự, "Được."
…
Quán cà phê.
Cô y tá ngồi đối diện người đàn ông kia với vẻ thấp thỏm bất an. Cô ta đã tự hỏi hơn trăm lần về nguyên nhân anh ta mời cô ta ra ngoài uống cà phê.
Thích cô ta sao?
Vừa thấy đã yêu cô ta rồi à?
Hay là yêu thầm?
Bàn tay trắng nõn thon dài của người đàn ông khuấy ly cà phê trước mặt.
"Cô gái trong phòng bệnh lúc nãy bị bệnh gì?"
"Hả?"
Cô y tá ngơ ngác nhìn người kia, có thế nào cũng không nghĩ tới anh ta gọi cô ta ra ngoài để hỏi vấn đề này.
"Giọng tôi quá nhỏ sao?"
Người đàn ông cau mày, giọng nói quyến rũ, trong lòng cô y tá tràn ngập cảm xúc mất mát.
Cô ta lắc đầu, "Cô ấy sẩy thai."