Hàn Di Quân nhìn chằm chằm vào mắt Tống Khải Minh, đôi môi đỏ mọng nói rõ ràng từng chữ: "Tôi muốn kết hôn với anh."
"Không thể được."
"Sao lại không được, đừng quên, tôi với anh có hôn ước."
Tống Khải Minh còn chưa mở miệng, bà Tống đã nghe không nổi nữa.
"Hàn Di Quân, không nói trước kia cô đã ngủ với bao nhiêu gã đàn ông, chỉ bằng hạng người rác rưởi như cô, Khải Minh nhà chúng tôi sẽ không cưới cô đâu." Bà Tống khoanh hai tay lại, từ trên cao nhìn xuống Hàn Di Quân: "Hơn nữa, còn chưa biết đứa bé trong bụng cô có phải là của Khải Minh nhà chúng tôi hay không?"
Không giải trừ hôn ước chẳng qua chỉ là tạm thời mà thôi, ai ngờ Hàn Di Quân lại nhắc đến việc kết hôn.
Câu nói sau cùng của bà Tống khiến ánh mắt Tống Khải Minh sáng lên, anh ta chất vấn ngược lại: "Hàn Di Quân, cô xác định đứa bé trong bụng là của tôi sao?"