Tiểu Miêu Miêu tung tăng xách bữa sáng, đi vào sân trường.
"Miêu Miêu."
Sau lưng truyền đến chất giọng lanh lảnh khiến Tiểu Miêu Miêu dừng bước.
Khuôn mặt xinh đẹp quay đầu nhìn về bạn nữ không xa phía sau, cô bé cong môi cười: "Chào buổi sáng, Mimi."
Cô bé được gọi là Mimi chạy hổn hển đến trước mặt Tiểu Miêu Miêu, khuôn mặt đỏ ửng vì chạy tới còn mang theo chút tức giận: "Tớ nói rồi, không được gọi tớ là Mimi."
Tiểu Miêu Miêu vẫn tủm tỉm như cũ: "Mimi, ngực của cậu lại lớn hơn rồi."
"Ơ..." Mimi bất giác dùng hai tay che ngực, khi cô ấy nhìn thấy Tiểu Miêu Miêu nhếch miệng cười xấu xa thì tức giận dứ dứ nắm đấm vờ như đánh Tiểu Miêu Miêu.
"Được rồi, con mèo chết tiệt nhà cậu mà cũng dám giễu cợt tớ."
"Ha ha." Tiểu Miêu Miêu cũng không sợ, cô bé vừa chạy về phía trước vừa trêu chọc: "Ai bảo ngực cậu lớn làm gì?"
Lại chọc vào nỗi đau của Mimi thêm lần nữa, lòng Mimi càng thêm bực bội.