Hạ Kỳ từ từ đặt ngón tay lên bàn phím, mười đầu ngón tay gõ như lướt tạo ra một hàng chữ ngắn gọn.
Hạ Hạ Đại vương: "Có việc."
Võ Mỵ Nương: "Việc gì?"
Hạ Hạ Đại vương: "Không liên quan đến chị."
Võ Mỵ Nương: "…"
Võ Mỵ Nương: "Tiểu Hạ Hạ, chúng ta thân thiết thế này, cứ che giấu thế này mà được à?"
Hạ Hạ Đại vương: "Tôi bận nhiều việc."
Cô gái bên kia máy tính im lặng đảo đôi mắt xinh đẹp, sau đó đặt tay lên bàn phím.
Võ Mỵ Nương: "Cậu mà bận việc gì, không phải là bận ôm cô vợ nhỏ của cậu sao?"
Hạ Hạ Đại vương: "Chúc mừng chị, chị trả lời đúng rồi."
Võ Mỵ Nương: "…"
Khó khăn lắm mới được người online, cô hết sức hào hứng nhấn khung chat để trò chuyện, kết quả lại là một thằng nhóc thối tha không hiểu đạo lý.
Hạ Kỳ không nói chuyện phiếm với Võ Mỵ Nương nữa. Cậu tắt khung chat đi, mở thanh nhiệm vụ rồi bắt đầu đi làm nhiệm vụ.
Cốc cốc…