Hạ Kỳ ra khỏi phòng tắm, đôi mắt đen như mực liếc thấy Miêu Kỳ Phong đang ngồi cạnh Tiểu Miêu Miêu, môi dán bên tai Tiểu Miêu Miêu, đang nói gì đó. Người quen thì sẽ biết bọn họ có quan hệ chú cháu, người không quen còn tưởng rằng bọn họ là đôi tình nhân nhỏ đang kề tai rủ rỉ thân mật.
Hạ Kỳ cố đè nén sự phiền muộn trong lòng khi nhìn thấy cảnh tượng này, cậu không thừa nhận là cậu đang ghen với cái tên Miêu Kỳ Phong này đâu.
"Hai người đang làm gì vậy?"
Giọng nói rành mạch được đè thấp của cậu thiếu niên đột nhiên vang lên trong phòng ngủ. Miêu Kỳ Phong đang nói với Tiểu Miêu Miêu xem lát nữa nên làm như thế nào thì giật mình đánh thót, suýt chút nữa là bị dọa thành bệnh tim luôn.
Miêu Kỳ Phong vẫn còn sợ hãi trong lòng, cậu nhìn về phía cậu thiếu niên mặc bộ đồ ngủ màu trắng, tóc vẫn đang nhỏ nước ở cửa phòng tắm. Cậu vỗ ngực, tức giận nói: "Sau này cậu có thể đánh động trước khi lên tiếng được không? Sắp hù chết tớ rồi đấy."