Cái ôm đến từ người đàn ông xa lạ khiến Ninh Hề Nhi cực kỳ khó chịu.
"Ôn Tư Niên! Anh buông ra!"
"Anh không buông..." Giọng Ôn Tư Niên run rẩy, "Mấy ngày qua anh vẫn luôn thấy hối hận, đêm nào anh cũng mơ thấy ác mộng, trong mơ đều là tình cảnh anh tổn thương em, hiểu lầm em, nhớ đến những lúc anh từng đối xử tệ bạc với em như vậy... anh... anh hận đến mức muốn đâm mình một nhát!"
"Này này..." Ninh Hề Nhi bị anh ta ôm đến mức khó thở, nghe anh ta nói thế hai mắt liền trợn ngược cả lên.
Tôi nói này ông anh, anh muốn đâm thì anh đâm nhanh lên có hiểu không? Anh đến tìm tôi đóng phim tình cảm sến súa làm cái gì chứ?
"Buông... buông ra..." Hơi thở Ninh Hề Nhi yếu ớt nhưng Ôn Tư Niên vẫn cứ cố chấp không buông, "Từ giây phút này, anh sẽ không buông tay em ra nữa. Anh biết em cũng có cảm giác đối với anh, sau này anh nhất định sẽ đối xử tốt với em, anh muốn yêu em thêm một lần nữa. Ninh Hề Nhi, em có thể yêu anh thêm một lần nữa không?"