Ngay cả gã áo đen nọ cũng hơi ngẩn ra, một lúc sau mới nhìn Kỷ Dạ Bạch với ánh mắt đầy hứng thú, "Được đấy, có gan ra phết đấy." Gã áo đen khen ngợi, "Tôi cho cậu thời gian một ngày, để xem cậu có thể đoán ra được hay không, nếu không đoán ra thì..."
Gã ngừng lại một lát, "Tôi sẽ chụp lại dáng vẻ bây giờ của cậu rồi gửi cô nhóc kia."
Kỷ Dạ Bạch nghiến răng, chết tiệt! Thằng khốn này rốt cuộc là ai vậy?
...
Tại nhà họ Kỷ, người trong nhà đều đã biết chuyện Kỷ Dạ Bạch bị bắt cóc, ngay cả nhà họ Tống cũng cử Tống Chi Dương đến hỏi thăm tình hình.
Ninh Hề Nhi như ngồi đống lửa như ngồi đống than, không chịu ăn cái gì mà chỉ ngồi ngây người bên ban công.
Tống Chi Dương bưng một chiếc đĩa nhỏ đến, trên đĩa bày một vài món ăn nhẹ, "Hề Nhi, em ăn chút gì đi."