"Anh anh anh... Anh nói năng linh tinh gì vậy." Ninh Hề Nhi đỏ mặt, giống như con đà điểu lùi về chỗ ngồi của mình.
Ánh mắt Kỷ Dạ Bạch vui vẻ, ngón tay thon dài vuốt cằm.
Ninh Heo, đừng để anh đợi quá lâu.
...
Ngày diễn ra buổi lễ trao giải.
Buổi chiều tan học, Nguyễn Tây Hạ cho người tới đón Ninh Hề Nhi, đưa cô đến studio mà mình thường tới.
"Tiểu Hề Nhi." Nguyễn Tây Hạ cười vẫy tay với cô, cô ấy đã trang điểm xong xuôi, xinh đẹp lộng lẫy.
Ninh Hề Nhi nhanh chân bước tới chào hỏi: "Chị Tây Hạ!"
"Khải Văn, tôi giao cô ấy cho anh đấy." Nguyễn Tây Hạ nói với người đàn ông tạo hình rất đặc biệt ở một bên.
Khải Văn đánh giá Ninh Hề Nhi, khóe môi cong lên đáp: "Yên tâm, giao cho tôi."
Anh ta nhanh chóng trang điểm cho Ninh Hề Nhi, tạo hình, sau đó vỗ tay phát ra tiếng, lập tức có một nhóm nhân viên làm việc nữ đưa Ninh Hề Nhi vào phòng thay đồ.
"Ôi ôi...?"
…
Hai mươi phút sau, cửa phòng thay đồ được mở ra.