Người giúp việc bị lời nói cay nghiệt của cô ta dọa cho phát sợ, run rẩy đi ra ngoài.
Hứa Lưu Ly không để ý tới đống hỗn độn trên nền nhà, cô ta ngồi bệt xuống đất, khoanh tay lại.
Lần trước, nhờ vào việc tự sát nên cô ta mới giành được sự quan tâm của Ôn Tư Niên, nhưng chẳng biết tại sao từ sau chuyện thi đấu ở trên đài truyền hình kia, anh ta lại xa lánh cô ta hơn nhiều. Hôm nay, ông Hứa tát cô ta một cái, mạnh tới mức bây giờ trên mặt cô ta vẫn còn dấu tay đỏ lòm.
"Tôi cho cô làm con gái tôi là vì kết thông gia với nhà họ Ôn! Đừng nghĩ rằng mình làm phượng hoàng mấy ngày liền quên mình xuất thân từ một con gà rừng! Nếu như hôn sự thất bại... tôi cảnh cáo cô, tôi có thể cho cô vinh hoa phú quý thì cũng có thể khiến cô chết không toàn thây!"
Hứa Lưu Ly, không, nên gọi cô ta là Đổng Anh Lạc, người cô ta run lên, lại không dám khóc ra tiếng.