Trên đường về nhà, Hàn Nại Sâm mua cho Miêu Miêu một cây kẹo cầu vồng, cô bé mở giấy gói ra, mút từng cái từng cái vô cùng thỏa mãn, vui vẻ đến mức híp cả mắt lại.
"Miêu Miêu, cậu đã nặng lắm rồi." Hàn Nại Sâm uyển chuyển nhắc nhở.
Miêu Miêu chớp mắt, tỏ vẻ đáng thương hỏi: "Thâm Thâm, cậu chê tớ à?"
"Tớ không có ý đó..."
"Nếu cậu không ngại, vậy tớ cứ tiếp tục ăn thôi, há há!" Miêu Miêu cười ngốc nghếch.
"Tớ chỉ sợ cậu bị người khác ghét bỏ thôi, cậu không thấy ánh mắt của những bạn khác à?"
Miêu Miêu thắc mắc hỏi: "Tại sao tớ phải quan tâm cái nhìn của bọn họ chứ, bọn họ có cưới tớ đâu?"
Hàn Nại Sâm trước giờ luôn biết ăn biết nói lần đầu tiên có cảm giác nghẹn họng.
Về nhà họ Kỷ, Miêu Miêu ngồi ở phòng khách xem hoạt hình, Hàn Nại Sâm thì đi lên lầu tìm sách đọc.