Kỷ Dạ Bạch xoa cằm bằng ngón tay thon dài, hắn quan sát Lạc Hoan Hoan một lát, muốn nhìn vẻ mặt của cô ta để đoán xem cô ta có nói dối hay không, sau đó phất tay với cô ta: "Cô đi đi, về sau đừng bắt nạt Ninh Hề Nhi nữa, bằng không tôi sẽ không tha cho cô dễ dàng vậy đâu."
Lạc Hoan Hoan có cảm giác như mình vừa lấy lại được mạng sống, cô ta luôn mồm cảm ơn rồi bỏ chạy.
Là kẻ nào muốn làm hại Ninh Hề Nhi? Kỷ Dạ Bạch nhìn về phương xa, đôi mày từ từ cau lại.
...
Tiết cuối cùng là sinh hoạt lớp, Thời Niệm Sơ tổng kết cả tuần. Thầy giở sổ ghi chép ra, cất giọng rành rọt: "Từ thứ sáu tuần này, nhà trường sẽ lần lượt tổ chức ngày hội gia đình cho các lớp, lớp chúng ta là lớp đầu tiên. Cần người nhà của các em tham gia, cùng đến phòng học nội trợ làm một bữa cơm."
Cả lớp kêu trời kêu đất, có nhiều học sinh còn la hét "phụ huynh làm gì có lúc nào rảnh".