Trên sân thượng.
Kỷ Dạ Bạch rất có sức hiệu triệu ở trường Mộc Anh, hắn đã đánh tiếng thì gần như cả trường đều ra sức truy tìm Lạc Hoan Hoan.
Lạc Hoan Hoan trốn trong nhà vệ sinh nữ cả nửa ngày, biết sớm muộn gì cũng bị tìm thấy, bèn ra bồn rửa tay rửa mặt rồi lề mề đi đến sân thượng.
Trên sân thượng rộng rãi vắng vẻ, một bóng dáng cao lớn anh tuấn đứng thẳng bên lan cao, gió thổi qua tà áo sơ mi phẳng phiu của người đàn ông. Hắn đút một tay vào túi, nhìn xuống phong cảnh dưới sân trường như một vị vua quân lâm thiên hạ.
"Cậu, cậu Kỷ..." Lạc Hoan Hoan run lẩy bẩy gọi, giọng cô ta hòa vào cơn gió thổi, càng có vẻ run run: "Tôi tôi tôi... cậu tìm tôi sao?"
Kỷ Dạ Bạch quay người, đôi mày đẹp nhướng lên: "Cô chắc hẳn phải biết mục đích tôi tìm cô chứ?"
Lạc Hoan Hoan đỏ mặt tía tai: "Không, không biết..."