Ôn Tư Niên hừ mũi, trong mắt anh ta, cô gái đang tỏ ra tức tối kia hoàn toàn chỉ là đang giả vờ.
Đạo diễn thấy thế thì vội vàng tới hòa giải: "Tư Niên, có phải giữa hai đứa có hiểu nhầm gì không? Khụ khụ, là một diễn viên, tôi hy vọng cậu có thể chuyên nghiệp hơn một chút, phân biệt rõ ân oán cá nhân và công việc."
Ông ta không muốn đắc tội với Ôn Tư Niên, bởi vì độ nổi tiếng của Ôn Tư Niên đã rõ rành rành ra đó, có cậu ta thì tất doanh thu phòng vé sẽ tăng cao. Nhưng ông ta cũng không muốn bỏ Ninh Hề Nhi, dù sao Ninh Hề Nhi cũng rất phù hợp với hình tượng nhân vật này, hơn nữa diễn xuất của cô cũng được công nhận.
Ôn Tư Niên nhíu mày, suy nghĩ một lát mới mất kiên nhẫn nói: "Quay nhanh kết thúc nhanh."
Nói xong, anh ta lại đeo kính râm lên, bỏ đi thẳng, tỏ rõ dáng vẻ của một ngôi sao lớn kiêu ngạo.
Đạo diễn hòa ái nói: "Hề Nhi à, cô đừng chấp nhặt với cậu ta, tập trung đóng phim thôi được không?"