Bành Sa Sa bị đánh đến mức nổ đom đóm mắt, đau tới mức chỉ biết ôm mặt, vừa nghe thấy lời của Mộc Y Tinh, cô ta cũng trợn mắt sững sờ !
Không… không phải cô ta làm!
Tại sao lại đổ hết lên người cô ta?
"Chị Y Tinh, chị tính đổ hết trách nhiệm cho em sao! Rõ ràng chuyện này là chị…" Lời còn chưa dứt, một nam sinh cao to đã đi tới bịt miệng Sa Sa, sau đó lôi cô ta ra khỏi nhà hàng.
Mộc Y Tinh tao nhã vuốt tóc, áy náy mở miệng, "Hề Nhi, cậu cũng thấy rồi đó, chuyện này là hiểu lầm thôi…"
Ninh Hề Nhi thản nhiên cười, "Không có gì, Y Tinh, Du Nhiên là bạn thân của tôi, sau này còn phải nhờ cô quan tâm giúp đỡ cậu ấy."
"Ôi chao, sao cậu lại nói như thế, hai chị em chúng ta thân với nhau như vậy mà!" Mộc Y Tinh cười giả lả, tay khoác lấy cánh tay của Ninh Hề Nhi.
Ninh Hề Nhi lặng lẽ rút tay ra, không muốn thân thiết với Mộc Y Tinh.
Thế nhưng… chuyện này không thể cứ thế là xong xuôi.