Ba người đám Kỷ Dạ Bạch rõ ràng thường ngày đều hay rèn luyện, nên lúc này cởi áo ra, xắn quần dài lên, ai nấy đều thân cao chân dài, cơ bụng rõ ràng, còn đẹp trai hơn, quyến rũ hơn cả mấy cậu trai trẻ trong giới giải trí.
Ninh Hề Nhi nuốt nước miếng, "Chúng ta nhìn lén thế này... không hay lắm nhỉ?"
"Hình như thế, vậy chúng ta đi ra chỗ khác nhé?" Giản Nghi Tuyết đề nghị.
Thành Du Nhiên ho khẽ: "Nhìn thêm một lát nữa..."
Ninh Hề Nhi và Giản Nghi Tuyết đều lặng lẽ tán thành.
Trong lòng ba cô gái vui như mở cờ.
Con người ai chẳng thích cái đẹp, huống chi đây còn là ba anh chàng siêu đẹp trai nữa.
Kỷ Dạ Bạch cao ngạo lạnh lùng, Ngôn Dịch Thâm ôn hòa gian xảo, Tiêu Hi Thần đẹp trai sáng sủa.
Mà không chỉ gương mặt đẹp, vóc dáng họ cũng đều tuyệt vời, không nhìn thêm một lát thì có lỗi với đôi mắt của bản thân quá.
Vừa xem vừa xoắn xuýt, Ninh Hề Nhi ra hiệu bằng tay: "Đi thôi."