Ninh Hề Nhi cắn ngón tay, không muốn tin vào thực tế tàn khốc này.
Ngay sau đó, hàng sau vang lên tiếng kêu thảm thiết, Thành Du Nhiên nện bàn, vẻ mặt đau khổ: "Vì sao phiếu bốc thăm của tớ lại là 'bắt tay với xóm núi nghèo, mục tiêu: giúp nhà Đại Tráng cho gà ăn', đây là cái quái gì vậy?!"
Giản Nghi Tuyết thở dài: "Tớ cũng phải đến xóm núi, mục tiêu là cùng Tiểu Giai đi đào nấm."
Hai người vừa nói xong thì cả lớp cười ầm lên.
Ninh Hề Nhi ảo não nhìn tờ giấy trong tay mình, cho gà ăn thì đã sao, ít nhất còn hơn cái khoản "chăn bò cho nhà trưởng thôn" và "bán trứng gà cùng Tiểu Hoa" của cô đấy biết không...
Thời Niệm Sơ hắng giọng một tiếng rồi giải thích: "Lớp chúng ta có 5 bạn được phân đến xóm núi, bạn nào rút thăm được thì giơ tay nào!"
Thành Du Nhiên giơ tay với vẻ mặt như đưa đám, Giản Nghi Tuyết là người thứ hai giơ tay, còn có một nam sinh nữa cũng giơ tay.