Khi Ninh Hề Nhi tỉnh ra thì nhìn chằm chằm Hứa Lưu Ly với ánh mắt đầy thắc mắc, "Chúng ta đụng vào nhau bao giờ vậy? Tôi thấy chỉ chạm vào rất nhẹ thôi ấy, chỉ như thế này thôi..."
Cô lấy cánh tay huých nhẹ lên người Thành Du Nhiên.
Hứa Lưu Ly nghe thấy vậy thì đỏ bừng cả mắt, cười gượng đáp, "Không không, chưa đụng gì đâu, đều là hiểu lầm thôi, do tôi không cẩn thận nên mới ngã xuống suối ấy mà..."
Cô ta cúi gằm mặt, hàng mi dày cong vút như cánh quạt khẽ run lên, khiến bất kỳ người đàn ông nào cũng thấy xót thương đau lòng.
"Ninh Hề Nhi!" Ôn Tư Niên nổi giận, "Bảo cô xin lỗi một câu khó đến vậy cơ à? Tôi cũng chưa trách móc gì cô cả, chỉ yêu cầu cô xin lỗi Lưu Ly thôi mà!"
Anh ta không đành lòng thấy dáng vẻ nhẫn nhịn vì hòa khí của mọi người như thế này.