Cô nhóc nằm bên dưới hắn không kiềm chế nổi mà cả người run rẩy.
Hắn... không định làm vậy...
Ưm...
"Em sẽ nghe lời mà, sau này anh nói gì em cũng nghe hết, anh đừng..." Ninh Hề Nhi rơm rớm nước mắt, "Đại Bạch, rốt cuộc thì anh làm sao vậy?"
Kỷ Dạ Bạch cười tự giễu, hắn cũng muốn biết mình bị làm sao lắm chứ.
Từ nhỏ đến giờ, hắn đã kiêu ngạo vô cùng, tự cho rằng mình có ý thức tự chủ và bình tĩnh, song hai thứ ấy đã cháy sạch bách khi hắn đối diện với Ninh Hề Nhi rồi.
"Ninh Hề, em thật sự... thích anh sao?" Kỷ Dạ Bạch hỏi bằng chất giọng khàn khàn.
Ninh Hề Nhi nghiêng mặt đi, đáp như giận dỗi, "Em không thích."