Hả?
Phản ứng đầu tiên của Ninh Hề Nhi chính là: Chắc mình nghe nhầm rồi.
Cô thực sự không thể tin vào lỗ tai của mình được nữa.
"Cô không tin tôi ư?" Giống như đã hiểu được sự nghi ngờ trong mắt Ninh Hề Nhi, vẻ mặt Tô Vãn Hạ buồn bã.
Ninh Hề Nhi cố gắng nuốt nuốt nước miếng, "Cô… cô nghiêm túc à?"
"Đúng vậy."
Ninh Hề Nhi im lặng.
Cô không biết trả lời Tô Vãn Hạ như thế nào.
Nghĩ một hồi, cô uyển chuyển nói: "Trò đùa này không buồn cười chút nào. Ừm... Tôi đi về trước nhé, Đại Bạch còn đang đợi tôi."
Ý của cô rất rõ, đưa cho Tô Vãn Hạ một cái cớ, xem như màn tỏ tình tình hoang đường này là một trò đùa, sau đó lấy Kỷ Dạ Bạch ra khiến cho Tô Vãn Hạ biết rằng cô có bạn trai rồi.
Nhưng mà Tô Vãn Hạ không nghĩ như vậy, cô ta chỉ cảm thấy Ninh Hề Nhi không tin cô ta. Cô ta xoay bả vai Ninh Hề Nhi lại rồi giữ chặt, "Cô không thể đi!"