Vẻ mặt gã đàn ông cứng đờ ra, lúc quay ra sau nhìn thấy có hai chàng trai đang đứng đó, con ngươi gã bỗng co lại, vặn tay lái định chạy trốn.
Động tác của Kỷ Dạ Bạch lại nhanh hơn gã rất nhiều, trước khi gã nổ máy hắn đã tung một cú đá với khí thế sấm vang chớp giật, khiến cái xe điện đổ kềnh ra đất.
"A!" Gã đàn ông kêu lên thảm thiết, biết gặp được đối tượng không dễ chọc, vội vàng quỳ xuống đất cầu xin tha thứ, "Tôi biết sai rồi, tôi biết sai rồi! Trái cây tặng miễn phí cho các người cả đấy, tôi trả lại hết tiền cho các người!"
Ánh mắt Kỷ Dạ Bạch lướt qua gã, dừng lại trên người Ninh Hề Nhi, nhìn thấy nhóc con sợ tới mức mặt mũi trắng bệch, mày cau chặt, "Gã đã làm gì em?"
Ninh Hề Nhi tức giận nói, "Gã nói muốn sờ em... Thay cho cái phí phục gì đấy, tóm lại chính là một tên dê xồm! Biến thái!"
Sự ớn lạnh bỗng nhiên dâng lên, giống như một cơn mưa đá bỗng đổ ập xuống.