Ninh Hề Nhi đứng ngẩn ra tại chỗ, chả hiểu chuyện gì xảy ra.
Cô toát mồ hôi hột, bọn họ làm cái trò quỷ gì vậy?
Cô tò mò đuổi theo.
...
Kéo Kỷ Dạ Bạch tới trước cửa một phòng ăn, Tiêu Hi Thần hạ giọng nói, "Anh Kỷ, anh giả làm bạn gái của em đi."
Đôi môi mỏng của Kỷ Dạ Bạch mấp máy, chỉ phun ra một chữ duy nhất.
"Cút!"
"Hic hic hic. Chẳng qua em sợ tìm chị dâu, anh sẽ ghen chứ bộ. Cho nên chỉ có thể tìm anh thôi." Tiêu Hi Thần đáng thương ôm cánh tay hắn, "Anh Kỷ, anh không giúp em, em phải đi xem mắt với đứa con gái kia. Em không muốn đâu, cả cơ thể và tinh thần của em đều thuộc về Du Nhiên Nhiên nhà em rồi!"
"Cậu đi mà nói trực tiếp câu này với Du Nhiên ấy." Kỷ Dạ Bạch vô tình gỡ từng ngón từng ngón tay của cậu ta ra.
Tiêu Hi Thần tiếp tục cầu xin, "Anh Kỷ ơi, anh Kỷ à!"