Sau khi truyền xong, y tá nói sức khỏe của Ninh Hề Nhi đã không còn vấn đề gì, nên cô cùng Kỷ Dạ Bạch quay lại lớp học.
Lớp S.
Hai người họ vừa bước vào, lớp học vốn đang ầm ĩ lập tức im lặng.
Tô Vãn Hạ liếc mắt nhìn hai người, thấy Ninh Hề Nhi không sao, cô ta thở phào nhẹ nhõm.
Ninh Hề Nhi định quay về chỗ ngồi, lại bị Kỷ Dạ Bạch nắm cổ áo kéo lại: "Em định đi đâu?"
"Đi về chỗ của em." Ninh Hề Nhi thành thực trả lời.
Ánh mắt Kỷ Dạ Bạch chuyển xuống bàn học hàng cuối lớp, trong nháy mắt vẻ lạnh lẽo đã phủ kín mắt hắn.
Điều hòa trong phòng học cũng không thể so nổi tốc độ làm lạnh của hắn, cả phòng học như biến thành hầm băng. Đây được gọi là lạnh thấu tim.
Hắn bước đến, bê bàn của Ninh Hề Nhi về chỗ cũ, sau đó đạp lệch bàn của Tô Vãn Hạ.
Tô Vãn Hạ ngẩng đầu, trừng mắt: "Kỷ Dạ Bạch, anh đang làm gì thế? Anh ném sự lịch lãm được dạy dỗ đi đâu rồi?"