Trên sân tập, đội ngũ chạy 5000m càng ngày càng dài, càng ngày càng đồ sộ khiến cho các giáo viên môn thể dục lớp khác cũng biết đến.
"Học sinh lớp S quả nhiên là xuất sắc, họ đang tập luyện cho kì thi Marathon năm sau sao?"
Giáo viên thể dục lớp S gượng cười, đừng hỏi anh ta. Anh ta cũng muốn biết rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì.
Tô Vãn Hạ với mái tóc ngắn màu hồng khoanh tay đứng yên tại chỗ, gió thổi qua, hàng lông mi của cô ta rung lên, chăm chú nhìn Ninh Hề Nhi rõ ràng không chạy nổi mà vẫn liều mạng kiên trì, cảm xúc trong lòng trăm mối ngổn ngang, không thể nói rõ ra được đó là cảm xúc như thế nào.
Nhưng chỉ vừa nghĩ tới, cô ấy đã ở bên Kỷ Dạ Bạch, gương mặt của Tô Vãn Hạ lập tức trở nên lạnh lùng.
Ninh Hề Nhi, tôi sẽ để cho cô hiểu được, ở bên Kỷ Dạ Bạch chỉ khiến cô nhận được những nỗi đau mà thôi.
…
Bước chân nặng trĩu, mỗi lần nhấc chân là một lần chịu tra tấn.