Tống Chi Dương kéo Ninh Hề Nhi ngồi xuống quan sát, anh như làm ảo thuật vậy, lôi trong tay ra không biết bao nhiêu đồ ăn vặt, không ngừng đưa cho Ninh Hề Nhi.
Ninh Hề Nhi xoa xoa bụng nhỏ, mặt mày ủ rũ: "Anh, em no rồi."
"Ăn thế này làm sao mà no được, ăn thêm một ít hoa quả sấy đi, bổ sung thêm một chút dinh dưỡng." Tống Chi Dương tự tay đút cho Ninh Hề Nhi ăn, dáng vẻ cực kỳ yêu chiều.
Anh quá nhiệt tình khiến cho Ninh Hề Nhi chỉ còn cách tiếp tục ăn. Vốn cô hy vọng ông ngoại sẽ can thiệp, ai ngờ ông ngoại cũng như một đứa trẻ to xác, hai mắt sáng lên, tràn trề hào hứng xem hai người đấu võ.
Thấy thế, trong lòng Ninh Hề Nhi thầm thắp một ngọn nến cho Kỷ Dạ Bạch.
…
Trên sân đấu.
Tống Chi Châu cởi cúc tay áo rồi xắn ống tay lên, lộ ra cánh tay màu lúa mạch khỏe khoắn, dẻo dai.
Kỷ Dạ Bạch cũng nới lỏng cà vạt, khởi động cổ tay cổ chân, bày ra trận thế sẵn sàng nghênh đón quân địch.