Thời Man Vũ cố ý tỏ ra đáng yêu nói, "Cậu Kỷ, sao anh lại nói thế? Tôi đã làm gì à?"
Nhìn thấy cô ta vẫn đang giả bộ ngây ngô, Kỷ Dạ Bạch khinh thường hừ một tiếng, "Hôm nay cô dùng điện thoại của thầy sinh học, gửi tin nhắn cho Giản Nghi Tuyết đúng không?"
"Đâu có đâu..." Thời Man Vũ chớp chớp đôi mắt to vô cùng ngây thơ.
"Thầy sinh học đã xác nhận rồi." Giọng nói ấm áp của Ngôn Dịch Thâm.
Tim Thời Man Vũ bỗng dưng đập hụt một nhịp, bị phát hiện rồi sao?
"Tôi không làm thật mà, chắc chắn là có người khác hãm hại tôi. Anh Thâm, anh phải tin tưởng Tiểu Vũ!" Giọng Thời Man Vũ vừa eo éo vừa nũng nịu, kéo kéo ống tay Ngôn Dịch Thâm làm nũng.
Ngôn Dịch Thâm mất kiên nhẫn giật ra khiến cô ta lập tức xìu xuống, "Anh Thâm, anh ghét em à?"
"Anh chỉ hỏi em, chuyện này có phải do em làm hay không?" Ngôn Dịch Thâm cau mày hỏi.