Khóe miệng Ninh Hề Nhi co giật, trình độ tự luyến của cái tên này cũng cao quá đi mất.
Cô miễn cưỡng nhảy múa cùng hai cục bông cổ vũ, "Woa, đẹp trai quá, lợi hại quá!"
"Còn dám nhìn người khác chơi bóng không?"
Ninh Hề Nhi: "…"
Hóa ra là vì ghen nên mới đi hành hạ đội bóng trường?
Đồ ngốc! Ninh Hề Nhi thầm mắng trong lòng, nhưng trên mặt vẫn giữ nụ cười như hoa, "Không nhìn không nhìn, em chỉ nhìn anh thôi."
Kỷ Dạ Bạch lúc này mới thỏa mãn, ra lệnh như đại thiếu gia, "Sau này cậu đây chơi bóng thì nhớ bưng nước, mang khăn mặt, trong mắt em chỉ được có mình anh, rõ chưa?"
"Dạ rõ rồi ạ." Ninh Hề Nhi bất đắc dĩ đáp, tên ác ma này đúng là quá bá đạo.
Những người đứng xem hâm mộ muốn chết, huhuhu... Các cô cũng muốn có một người bạn trai như vậy.
Kiếp trước Ninh Hề Nhi chắc chắn là đã cứu cả hệ ngân hà nên kiếp này mới gặp được cậu Kỷ huhu...
…
Tình cảnh bên còn lại hoàn toàn khác biệt.