Hai người bị đả kích cực mạnh bắt đầu hoài nghi về nhân sinh của mình.
Lúc này trên TV vừa khéo chiếu bộ phim hoạt hình mà Miêu Miêu thích nhất, đoạn mở đầu vừa vang lên, Miêu Miêu đã nhảy xuống khỏi sofa, nhảy múa theo chị gái trong phim hoạt hình, lắc lắc cái hông nhỏ, đáng yêu vô cùng.
Ninh Hề Nhi mừng rỡ, "Cái này em cũng xem rồi. Em biết nhảy đó."
Cô liền nhảy theo, một lớn một nhỏ, đáng yêu gấp bội.
Kỷ Dạ Bạch và Hàn Nại Sâm ở đối diện cùng nhau "hừ" một tiếng.
"Miêu Miêu nhảy đẹp thật ấy."
"Vợ anh giỏi nhất."
Trăm miệng một lời, hai người vẫn cứ tiếp tục phản pháo nhau.
Kỷ Dạ Bạch: "Miêu Miêu không thuộc kĩ động tác kia kìa."
Hàn Nại Sâm: "Chị Hề nhảy không đáng yêu như Miêu Miêu."
Kỷ Dạ Bạch: "Ha? Nhóc thì biết cái gì? Thằng nhóc ranh."
Hàn Nại Sâm: "Anh trai ngốc nghếch à? Chẳng phải anh cũng từng là một thằng ranh sao?"
Kỷ Dạ Bạch: "Thằng quỷ này, nhóc muốn ăn đòn đúng không?"