"Cậu Kỷ, nghe nói cậu ôm một cô gái vào trong phòng làm việc, xin hỏi quan hệ giữa cậu và cô gái đó là gì?"
"Bạn gái của cậu ở thành phố Anh Đào có biết chuyện này không?"
"Cậu Kỷ, cô gái kia có phải vẫn đang ở trong phòng của cậu?"
"..."
Đám người mồm năm miệng mười thi nhau nói, lại nghe Kỷ Dạ Bạch nhướng mày: "Đây chính là việc bắt gian mà các người bảo đấy à?"
Tuy thiếu niên trước mắt khí thế mạnh mẽ, nhưng đám truyền thông này cũng không phải "đậu vừa rang".
"Cậu Kỷ, nếu cậu không chột dạ thì bảo cô gái kia ra đây đối mặt với chúng tôi!"
Kỷ Dạ Bạch hứng thú xoa cằm: "Ra rồi làm sao nữa?"
Mọi người ngơ ngác nhìn nhau, thầm nghĩ, đương nhiên là tung scandal về cậu rồi!
Có điều mấy lời này chắc chắn không thể nói ra công khai được.
Mọi người đều ngượng ngùng, bầu không khí vô cùng kỳ lạ.
Bỗng trong phòng vang lên một giọng nói nhõng nhẽo: "Kỷ Dạ Bạch! Em đói rồi, em muốn ăn!"
Mọi người lập tức phấn chấn.