Một tiếng két vang lên, cửa phòng VIP bị một bác sĩ trung niên mặc áo blouse trắng đẩy ra.
"Bác sĩ Dung." Kỷ Khanh đứng dậy chào hỏi ông ta.
Bác sĩ Dung cũng nhận ra Kỷ Khanh, hai người hàn huyên vài câu, Kỷ Khanh cố ý dặn dò: "Bác sĩ Dung, lần giám định lần này mong ông nhất định phải làm thật nghiêm túc nhé. Chuyện này không chỉ là vấn đề tôi và con bé có phải cha con hay không, mà quan trọng nhất là con bé và bạn trai con bé có thể ở bên nhau hay không."
Bác sĩ Dung dường như hơi kích động: "Bạn trai? Con gái tôi vì bạn trai mà làm loạn đến mức suýt thì tự tử. Haizz... trẻ con bây giờ thật là..."
"Bác sĩ Dung, không thể nói vậy được, chúng ta đều từng trải qua tuổi trẻ, đều hiểu tình yêu thời niên thiếu thuần khiết nhường nào. Yêu mà không có được, lại thêm chưa đủ chín chắn và từng trải, nhất thời kích động thì về mặt tình cảm cũng có thể thông cảm được."