Nhưng chỉ trong một giây, hắn đã trở lại như thường, chân dài sải bước đi ra khỏi căn chung cư.
Ninh Hề Nhi sững sờ giây lát rồi mới lau nước mắt qua loa, muốn đuổi theo hắn.
Song một đôi tay dài đã chắn ngang trước người cô, Kỷ Dao ho khan: "Cô Ninh, tôi sẽ không để cô lại cần cậu chủ nữa đâu."
Ninh Hề Nhi nhìn anh ta chằm chằm: "Vừa rồi người đánh thức tôi là anh phải không?"
Cô đang ngủ say thì lại bị đánh thức bởi tiếng hòn đá đập vào cửa sổ. Ngay sau đó, cô nghe thấy những lời Kỷ Dao nói với Ngôn Dịch Thâm.
Nhất định là anh ta cố ý để cô nghe được!
Kỷ Dao thản nhiên nói: "Đúng vậy. Cậu chủ không nhẫn tâm nói cho cô biết, tôi là cấp dưới của cậu ấy, chỉ đành làm thay."
Anh ta sẽ không mở to mắt nhìn cô gái này ở bên cạnh làm tổn thương cậu chủ.
Thấy vệt nước mắt trên mặt Ninh Hề Nhi, anh ta lộ vẻ khinh thường.
Con gái là loại sinh vật yếu ớt, sẽ trở thành nhược điểm của cậu chủ, cậu chủ không cần loại sinh vật này.