"Xin lỗi, cậu cứ giữ sự yêu thích của cậu lại cho cậu đi, đừng lấy ra làm hại người khác." Ninh Hề Nhi nhíu mày nói.
Chàng trai kia vô cùng căng thẳng, thậm chí còn chạy đi lau sạch mặt bàn học bị vẽ nguệch ngoạc của Ninh Hề Nhi, "Tớ dọn giúp cậu... Cậu đừng so đo với tớ, đừng bắt tớ rời khỏi trường Mộc Anh..."
Cậu ta chỉ là con riêng trong dòng họ, không được coi trọng, cậu ta không dễ dàng gì mới được vào học ở trường Mộc Anh. Nếu cậu ta bị trường đuổi thì nhất định sẽ mất đi địa vị trong dòng họ.
Giọng nói lạnh lùng của Kỷ Dạ Bạch vang lên, "Nói thích người ta ngay trước mặt bạn trai người ta, cậu rất có can đảm đấy!"
Cậu học sinh kia nắm chặt nắm đấm, hùng hồn nói, "Tại sao tớ không thể thích cậu ấy? Cậu ấy xinh đẹp như thế, đã vậy hôm nào cũng trang điểm ăn diện, không phải để cho con trai ngắm hay sao? Ai chẳng thích cái đẹp, cho dù cậu là người thừa kế của Kỷ thị thì cũng không thể ngăn cản tình cảm yêu mến của tớ đối với cậu ấy!"