Đêm, đã khuya.
Kỷ Dạ Bạch dém chăn cho Ninh Hề Nhi, trong đêm khuya tĩnh lặng, hắn khẽ thở dài.
Nếu như được lựa chọn, hắn tình nguyện đón chịu tất cả mọi đau khổ thay Ninh Hề Nhi, song, không có nếu như.
"Ngủ ngon nhé, bé heo. Thứ em muốn lấy lại, anh sẽ giúp em đòi lại từng thứ một." Hắn chăm chú nhìn gương mặt điềm tĩnh đã chìm vào giấc ngủ của cô, nghiêm túc hứa hẹn.
...
Sáng sớm hôm sau, tin đồn bay khắp các nẻo trong trường cấp ba Mộc Anh.
"Các cậu nghe nói gì chưa? Ninh Hề Nhi không phải con gái ruột của bố cô ta."
"Vậy đó không phải là từ thiên kim tiểu thư biến thành cô bé lọ lem hay sao?"
"Chẹp, các cậu không thấy màn người nhà họ Tống nhận cô ta ngày hôm qua à? Đấy không phải là thiên kim tiểu thư, mà phải là giống y như một công chúa cao quý mới đúng!"
Lớp S.
Ninh Hề Nhi ngồi ngẩn người trên ghế của mình, mặt bàn vốn gọn gàng sạch sẽ nay lại bị vẽ đầy vết bẩn.